Nguyên Thạch

Ôi cố hương

Tôi trở về đây.
Thầm đếm bước.
Xót xa giá buốt giữa cuộc đời.
Đường đi khắp nẻo.
Tôi đã thấy.
Bao tiếng hờn than oán ngút trời.
Triệu cảnh tang thương đời ngang trái
Một góc đời đau ở quê ta.
Bóng chiều nẻo vắng,tôi đã thấy.
Một đứa trẻ thơ cõng cụ già.
Lạc bước miền quê nơi nương rẫy.
Dân tôi gầy yếu phó cho trời.
Lưng gánh bão mưa.
Đầu đội nắng.
Lót dạ buổi trưa,cá khô giòi.
Cháu tôi nghèo lắm vừa đi học.
Nửa buổi về mau để chăn bò.
Tám tuổi còn thơ đêm nằm khóc.
Chị tôi bệnh nặng chẳng ai lo.
Hôm đi ngang phố.
Ai hò hét.
Dầu gió ngổn ngang lớn tiếng " Zô ".*
Quán sá chỉ dành cho cán bộ.
Dân nghèo chỉ biết phận làm nô.
Xe hơi biệt thự cao sang lắm.
Dân tôi bị đẩy tận vùng sâu.
Công trình xây cất nhanh Hán hóa.
Để chóng vinh danh huyện của Tầu
Nhà ai kín cổng cao tường quá.
Ngước lên,rớt nón,điện sáng chưng.
Mặc đời.
Quan sống trong nhung lụa.
Hút máu nhân dân.
Cướp không ngừng.
Mong chút khuây khỏa.
Ra bến sông.
Một cảnh tang thương.
Cảnh đau lòng.
Xác người thiếu nữ chồng cắt cổ.
Một xác không đầu xác trôi sông.
Bạn rủ tôi thăm chơi nhà chứa.
Gái còn tơ lắm,đáng đồng tiền.
Mười bốn.
Mười lăm.
Chờ khách đến.
Quê tôi đầy đĩ khắp ba miền.
...
Ôi những mảnh đời.
Lắm đau thương.
Mây đen phủ tím chiều quê hương.
Về đây dao chém tim giá buốt
Nỗi niềm quặn thắt.
Ôi cố hương.

Nguyên Thạch
* Bia Heineken và tiếng la cụng ly

Được bạn: vdn 3.6.11 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Ôi cố hương"